Anh biết, anh từng làm nhiều điều sai trái, gây tổn thương cho vợ con. Anh đã mê đắm theo một cuộc tình vụng trộm, quên trách nhiệm làm chồng, làm cha, bỏ bê nhà cửa. Nhưng, đó là chuyện của mấy năm về trước, giờ đã là quá khứ. Anh vô cùng ân hận về những gì đã gây ra cho gia đình, muốn bù đắp cho em và con. Vậy mà em mãi không tha thứ, không còn tin tưởng anh, cứ tìm mọi cách dồn anh vào chân tường.
Những hành động, xử sự của em ngày càng quá quắt. Hôm nào anh bận việc ở cơ quan, chỉ cần trễ 15 phút là em điện thoại hỏi hết người này đến người nọ xem anh đi đâu, làm gì, với ai. Đã bao lần anh nhắc nhở em, chuyện nhà mình đừng làm phiền người khác nhưng mà em bỏ ngoài tai. Đồng nghiệp đâu phải người nào cũng dễ tính, người nào cũng thích anh. Em vô tình biến anh thành thằng hề, thành chủ đề cho mọi người bàn tán, cười chê. Về trễ thì vậy nhưng về sớm hơn anh cũng chẳng được yên thân. Em vặn vẹo, tra hỏi hết chuyện này đến chuyện khác.
Quần áo, điện thoại của anh thì hầu như ngày nào em cũng kiểm tra. Chỉ cần ngửi thấy mùi lạ là em truy xét đến cùng. Số điện thoại, tin nhắn nào khả nghi là em gọi ngay đến số đó xem thử là ai.
Cuộc sống của anh, vì thế, chẳng khác nào bị cầm tù, giam lỏng. Cuối tuần anh muốn lai rai với bạn bè, nhưng đi đến đâu, em cũng có mặt trên từng cây số, chỉ để điểm danh những người có mặt trong bàn tiệc, xem anh có đi với cô nào ngoài những người em quen biết hay không.
Anh hiểu và thông cảm cho tâm trạng của em, nhưng chẳng lẽ suốt thời gian qua, những gì anh làm không đủ để chứng minh anh đã tu tâm dưỡng tính sao? “Cây đã lặng, sao gió chẳng chịu dừng”, lúc nào em cũng nghi ngờ, xét nét làm không khí gia đình luôn ngột ngạt, bức bách.
Là con người, ai cũng có lúc sai, quan trọng là biết lỗi lầm và quyết tâm sửa đổi. Em lấy hành động ngày xưa để đánh giá anh ngày hôm nay, liệu có công bằng? Anh viết những điều này, mong em sớm nhận ra mà thay đổi, để gia đình chúng ta trở lại những ngày tháng vui vẻ, hạnh phúc.
Phụ nữ Online