6 sự cố đáng tin về người tí hon?/ Phải chăng người tí hon là có thật?/ Có thật tồn tại người tí hon?
Trái: Legolas, nột nhân vật huyền thoại trong “Chúa tể của những chiếc nhẫn”, được in trên một chiếc tem ở New Zealand. (Ảnh: Shutterstock), phải: Một xác ướp được tìm thấy ở vùng núi Pedro, Wyoming được cho là hài tích của người tí hon (Wikimedia Commons).
Nếu bạn hỏi một người Ai-xơ-len là yêu tinh có tồn tại hay không thì rất có thể là anh ấy hay cô ấy sẽ nói là hoàn toàn có thể.
Nhiều cuộc thăm dò trong những năm qua cho thấy ở mức độ nào đó phần lớn người dân Ai-xơ-len tin là có yêu tinh. Năm ngoái, một thẩm phán thậm chí đã cho ngừng xây dựng một con đường ở Ai-xơ-len vì nó có thể làm phiền những yêu tinh sống ở khu vực đó.
Từ chuyện thần thoại đến thực tế
Năm 2004, các hóa thạch của người tí hon được tìm thấy ở quần đảo Florer của Indonesia. Người tí hon, có tên là người Homo nhưng được biết đến nhiều hơn với cái tên người “Hobbit” có chiều cao chưa đầy 1m. Tờ tạp chí Nature giải thích rằng người ta tìm thấy xương của một vài người Homo, điều này cho thấy đó là một quần thể xã hội những người với kích thước như vậy chứ không phải là một sự đột biến nào đó.
Vậy thì yêu tinh cao ráo, uyển chuyển và mạnh mẽ như nhân vật Legolas trong “Chúa tể những chiếc Nhẫn” hay là trong bộ dạng trẻ con giống ông già Noel? Dưới đây là một số ghi chép về các cuộc chạm trán với yêu tinh
1. Truyền thuyết về “người tí hon” và hoá thạch được tìm thấy
Một hóa thạch đã được tìm thấy ở vùng núi Pedro năm 1932 được cho là bằng chứng của người tí hon thuộc chủng tộc Nin’ am-bea của bộ lạc nói tiếng Shoshone (Wikimedia Commons).
Người da đỏ bản xứ Mỹ Cherokee nhắc đến người Yunwi-Tsunsi, nghĩa là “người tí hon”. Người Yunwi-Tsunsdi được mô tả là người tốt bụng, hay giúp đỡ người khác và cao chưa đến đầu gối người bình thường. Người Hawaii bản địa nhắc đến người Menehune, một chủng tộc lớn người tí hon đã xây dựng nên các thành phố, đánh bắt cá và xây dựng trang trại. Người bản xứ nói tiếng Shoshone ở tiểu bang Wyoming cũng nói đến người tí hon, hay người Nin’ am-bea theo tiếng địa phương, họ rất sợ sự xúc phạm. Người Nin’ am-bea nổi tiếng với việc sẵn sàng dùng tên bắn vào người khác nếu bị xúc phạm.
Năm 1932, một hóa thạch được tìm thấy ở vùng núi Pedro, gần nơi người Shoshone sinh sống. Hóa thạch này đã được bộ phận nhân chủng học của Đại học Harvard kiểm tra và hiện đang được trưng bày tại bảo tàng Lịch sử Tự nhiên của Mỹ. Hóa thạch được xác định là một người đàn ông 65 tuổi mặc dù chỉ cao 0,3m.
Hoá thạch đã biến mất sau khi một trong những người sở hữu hoá thạch này qua đời. Một thập kỷ sau, Tiến sỹ George Gill thuộc Đại học Kansas đã kiểm tra hình ảnh X-quang; ông cho biết hoá thạch trông giống như một đứa trẻ sơ sinh có dị tật bẩm sinh khiến hộp sọ với có kích thước bất thường của người lớn, nhưng đây chỉ là giả thuyết và nó còn bỏ ngỏ cho những lời giải thích khác.
Những người dân bản địa khác ở vùng núi Pedro đã kể những câu chuyện về việc tìm thấy những hóa thạch người tí hon tương tự đã được ghi chép trong những cuốn sách về văn hóa dân gian địa phương.
2. Khu mộ của người tí hon ở bang ohio
Tạp chí Khoa học Journal của Mỹ đã công bố một bài viết vào năm 1837 về một phát hiện kỳ lạ ở quận Coshocton, bang Ohio: “Từ một số mảnh gỗ còn sót lại xung quanh những bộ xương, có thể thấy các thi hài dường như được đặt vào quan tài và điều đáng chú ý hơn là các thi hài được chôn sâu không quá 0,9m đến 1,4m. Có rất nhiều thi hài như vậy, và chắc hẳn phải là cư dân của một thành phố lớn hoặc cũng có thể số lượng những người này là không nhiều. Nhiều ngôi mộ đã bị mở ra, những thi thể ở trong đó tất cả đều thuộc chủng tộc người tí hon… Những khu mộ tương tự đã được tìm thấy ở Tennesse và gần St. Louis, bang Missouri.
3 . Hoạt động san lấp ngừng lại bất thường ở khu vực được cho là nơi ở của người tí hon
Năm 1996, Ai-xơ-len thất bại một cách kỳ lạ trong nỗ lực san bằng một quả đồi ở Kopavogur. Quả đồi, được dự tính là san bằng để làm nghĩa trang, được cho là đã bị người tí hon chiếm giữ. Trong suốt quá trình làm việc, hai máy san lấp đã bị trục trặc một cách kỳ lạ. Máy quay của đài truyền hình cũng gặp sự cố, không thể nào quay được quả đồi.
Những người có khả năng giao tiếp với người tí hon đã được triệu tập và có vẻ như đã đạt được thỏa thuận. Những người tí hon quyết định rời đi, người truyền tin cho biết, và máy móc bắt đầu hoạt động trở lại. Sự kiện này đã được đưa lên tờ New York Times
Hildur Hakonardottir phát biểu trên tờ New York Times năm 2005: “Con gái tôi đã từng hỏi tôi, ‘Làm thế nào mà mẹ biết được nơi người tí hon sinh sống?’ … Tôi đã nói với con gái như bạn biết rồi đấy. Đó là linh cảm”
Vigdís Kristin Steinthórsdóttir, một người Ai-xơ-len khác, đã nêu lên một ý tưởng tương tự vào năm 2011 khi hoạt động khai thác mỏ gần nhà bà bị cho là bị người tí hon phá hoại.
“Trước kia tôi đã ở đây (trong núi) cùng với những người khác, họ cảm nhận được rằng thiên nhiên không tha thứ cho những hành động gây xáo trộn mặt đất và họ đã không bị yêu cầu phải chuyển đi chỗ khác. Chúng tôi cảm nhận được là họ buồn về điều đó. Tôi muốn chúng ta phải xin lỗi”, bà phát biểu trên Iceland Review.
4. Những người tí hon tụ tập trong rừng ngập mặn
Bức ảnh chụp khu rừng đước ngập mặn ở châu Phi (Shutterstock)
Stephen Wagner đã điều tra những điều huyền bí trong 30 năm qua và đã viết nhiều cuốn sách về chủ đề này, trong đó có cuốn sách với tựa đề “Tiếp cận với điều huyền bí: Chuyện có thật của những người bình thường và những trải nghiệm lạ lùng”. Trong một bài báo trên trang About.com, ông kể nhiều trường hợp về các cuộc chạm trán với yêu tinh, trong đó có câu chuyện của anh chàng Paul ở Nam Phi.
Ảnh chụp người tí hon bay trong rừng (Ảnh: Beforeitsnews)
Năm 1986, Paul đã đi du lịch gần khu bảo tồn thiên nhiên rừng ngập mặn với một nhóm bạn bè. Vào khoảng 6 giờ chiều, họ tình cờ phát hiện ra một không gian rộng lớn sau những khối đá. Paul nói với Wagner : “Chúng tôi nhìn quanh và tận mắt nhìn thấy những người tí hon ngồi trên những tảng đá phát sáng và có những người đang trò chuyện với nhau”.
Những hình ảnh đó chỉ kéo dài trong khoảng 10 giây, và anh ước tính có khoảng 20 đến 30 người tí hon. Giật mình, Paul và nhóm bạn đã nhanh chóng trở lại ô tô. Sau đó, họ quay lại đúng vị trí cũ và nhận thấy là những tia sáng và những phiến đá cùng với những người tí hon đã biến mất.
5 . Người tí hon lấp ló sau gốc cây
Wagner thuật lại một câu chuyện khác, câu chuyện xảy ra ở vùng Greenburg, bang Pennsylvania, một phụ nữ tên là K.T đang tản bộ trong rừng lúc hoàng hôn. Rồi quanh cô có gì đó “thoắt ẩn thoăt hiện” bất thường, cô mô tả.
Cúi người xuống, cô chạm mặt với một người tí hon. Nó đang nhìn trộm cô sau một gốc cây. K.T mô tả: “Nó là một loại người tí hon đặc trưng với đôi tai dài, nhọn, mũi dài ngộ nghĩnh, ngón tay dài và móng tay nhọn. Nó mặc bộ quần áo màu đỏ, đội mũ và làn da có màu tím nhạt”.
Khi cô biểu lộ sự kinh ngạc, người tí hon giật mình và biến mất.
6. Người tí hon hàng xóm mượn kéo
Hãy trở lại với Ai-xơ-len trong câu chuyện cuối cùng của chúng ta. Ai-xơ-len là nơi có trường học dành người tí hon. Nằm tại thủ đô, trường Reykjavik, trường học dành cho người tí hon là nơi có thể tìm đọc tất cả các chuyện liên quan đến người tí hon. Hiệu trưởng của trường, ông Magnus Skarphedinson đã có 30 năm kinh nghiệm trò chuyện với những người nói rằng họ đã chạm trán với những người tí hon giấu mặt.
Một trong những câu chuyện mà ông kể là chuyện của bà Elly Erlingsdottir, Chủ tịch Uỷ ban kế hoạch Hội đồng thị trấn Harnarfjordur. Bà kể rằng một số người tí hon đã mượn bà kéo và trả lại sau một tuần. Bà hoàn toàn tin rằng điều này thực sự đã xảy ra, và một người thầy bói địa phương thường được mời đến để trò chuyện với người tí hon để tham khảo ý kiến của họ trước khi Uỷ ban kế hoạch ra các quyết định.