Mạc Đăng Dung đã cứu đất nước khỏi họa xâm lăng, đẩy lùi cuộc chiến tranh của nhà Minh năm 1540
Monday, September 22, 2014 19:05
% of readers think this story is Fact. Add your two cents.
*Trong biểu tâu nhà Minh, Mạc Đăng Dung cũng viết đúng như vậy, và nêu cụ thể lời của tri châu châu Khâm, Lâm Hy Nguyên, chắc chắn đó là sự thật: “ Mới đây thần nghe Tri châu châu Khâm tỉnh Quảng Đông , Lâm Hy Nguyên , xưng rằng, các động Ti Lẫm, Kim Lặc, Cổ Sâm, Liễu Cát thuộc hai đô Như Tích, Thiếp Lãng là đất cũ của châu Khâm; nếu đúng như vậy, thần xin vâng lời”
Nếu đối chiếu các điều kiện thần phục, trong tình hình đối nội đối ngoại quá gay gắt và phức tạp như đã trình bày trên, thì việc thần phục của vua Mạc đã mất một số hư danh mà được nhiều thắng lợi thực tế, trong đó quan trọng là tránh được một cuộc chiến tranh thảm khốc, bao gồm lực lượng của quân Minh bên ngoài ép vào và quân Lê- Trịnh từ trong đánh ra.
Xét trong lịch sử ngoại giao của chúng ta với phong kiến Trung Quốc có nhiều trường hợp phải hết sức lựa chiều, khéo léo.
“Bình Định vương Lê Lợi đại thắng quân đô hộ Minh nhưng vẫn phải cấp tàu xe, lương thảo cho Vương Thông rút quân, phảỉ trả lừa, ngựa, binh khí, tù binh cho y; lại phải thực hiện danh nghĩa phù Trần diệt Hồ của nhà Minh mà dựng Trần Cảo làm vua, phải cống người vàng….”
Về việc này, Phan Huy Chú nhận định: “Xét: Buổi đầu Lê, sau khi đã bình giặc Ngô, chưa tiện nói rõ cầu phong, bấy giờ phải quyền nghi cho xong việc, cho nên trước hết giả lập con cháu họ Trần; dùng lời nói dịu dàng, mềm dẻo để nhà Minh thôi việc binh mà nhận việc hoà hiếu. Đến khi Trần Cảo chết mới lại một phen bày tỏ, nói rõ cầu phong, thế mà vua Minh hãy còn lần lữa chưa cho, trải 3 năm mà mới cho tạm quyền việc nước, chưa chính thức phong vương vị. Thế cũng đủ thấy sự thế bây giờ là khó”
Hoàn cảnh lịch sử của Vua Lê thuận lợi hơn hẳn Vua Mạc. thế mà phải hết sức mềm dẻo. Vì vậy “Mạc Đăng Dung thần phục giả vờ để giữ độc lập thực sự” ( Trần Quốc Vượng) là kế sách tuyệt diệu. Vua Mạc Đăng Dung nhận các điều kiện thần phục, nhưng các vua Mạc vẫn xưng đế hiệu, dùng ấn vàng, phong tước vương cho các con, toàn quyền về điều hành đất nước về mọi mặt, nhà Minh không can thiệp và đặc biệt là không có bóng quan quân Minh trên đất nước Việt.
“Thế là nhà Mạc được nhà Minh công nhận, nhà Lê-Trịnh thì không, mãi đến 1597 mới được nhà Thanh xét và phải theo lệ cũ thời Lê sơ, cống người vàng đền mạng Liễu Thăng”
2.Nguyên nhân thắng lợi của chiến lược nhà Mạc
Nhờ đâu mà đập tan được âm mưu nhà Lê cầu xin Minh, đấy lùi được quyết tâm xâm lược sắt đá của nhà Minh?
-Trước hết là ý chí của nhà Mạc, bằng mọi giá không cho giặc đặt chân vào đất nước ta, như Mạc Ngọc Liễn là Đô uý thái phó Đà Quốc công, đồng thời là phò mã, khi lâm chung có di chúc lại :“ …. Lại chớ nên mời người Minh vào trong nước ta mà để dân ta phải lầm than đau khổ, đó cũng là tội lớn không gì nặng bằng” Mạc Ngọc Liễn không phát ngôn ý kiến cá nhân mà tuyên bố tư tưởng lớn của nhà Mạc. Đinh Khắc Thuân nhận định đúng như vậy : “Lời trối trăng cuối cùng này của Mạc Ngọc Liễn cũng chính là ý nguyện của nhà Mạc nhằm tránh một cuộc chiến tranh ngoại bang.”
Thứ hai, là chủ trương vô cùng sáng suốt của Thái tổ Mạc Đăng Dung, chiến hoà kết hợp, hoà nhưng sẵn sàng chiến đấu. “Đầu hàng giả, chiến đấu thật”. Trong hoà không hại gì cho đất nước, chỉ dâng đất khống.
Thứ ba, Mạc Thái Tổ cũng dùng cả đấu tranh chính trị, đưa trạng nguyên Giáp Hải đi, để biểu lộ ý chí quyết tâm bảo về đất nước qua viêc hoạ thơ. Có người nói bải thơ đã duổi được giăc. Không thật đúng. Bài thơ là một bộ phận của cuôc đấu tranh toàn diện có vai trò nhất định trong cuộc đấu tranh này.
Thải Tổ Mạc Đăng Dung đã lựa chọn một phương thức đấu tranh tổng hợp rất thông minh, vừa làm cho địch đủ ngại ngần, lo sợ, vừa đủ cho Thiên triều hống hách đỡ mất mặt. Ông lại đặt quyền lợi tối cao của đất nước lên trên sỹ diện cá nhân. Nhờ vậy mà dẩy lùi đươc 22 vạn quân Minh, mà không tốn một mũi tên, không mất một giọt máu.
Có thể nói, Mạc Đăng Dung là một vị vua yêu nước lớn trong những vị vua yêu nước , nhà Mạc đã đấu tranh vô cùng thông minh, năng động, hiếm có trong lịch sử nước nhà.
III. Kết luận
1. Về vua Mạc Đăng Dung và nhà Mạc còn không it vấn đề vô lý và bất công như trên, cần được nghiên cứu lại. Muốn nghiên cứu lại để có “sự thay đổi về cách đánh giá” (Phan Huy Lê), cần có tinh thần trách nhiệm và thận trọng cao đối với ngòi bút của mình, cần xem xét và thẩm định tư liệu một cách chắc chắn. Không nên tin tuyệt đối vào sử nhà Lê, cần bổ sung thêm nguồn tư liệu nước ngoài và tư liệu điền dã. Về vấn đề này chúng tôi nhất trí với cố GS Trần Quốc Vượng: “Không nên chỉ nhìn nhận và đánh giá công nghiệp nhà Mạc qua những gì sử thần nhà Lê viết, triều đình Lê- Trịnh đối địch với triều đình Mạc từ đầu đến cuối…do vậy sử thần nhà Lê-Trịnh bôi xấu triều Mạc là chuyện tât nhiên. Ta cần bổ sung bằng các tư liệu điền dã trong nước, tư liệu nước ngoài để “hiểu”về nhà Mạc ngày càng cụ thể, sâu sắc hơn.”
2. Nét riêng của bài viết chúng tôi, chủ yếu là chỗ đứng để nghiên cứu. Từ trước, do ảnh hưởng nặng nề quan điểm các sử gia phong kiến nhà Lê, coi Mạc Đăng Dung là kẻ có tội. Với cách nhìn này, có hai loại nghiên cứu, một loại mang định kiến xấu, chê bai nặng lời; loại khác, vẫn theo nếp cũ tìm tư liệu để chứng minh, Mạc Đăng Dung tội nhiều hay ít.
Chúng tôi quan niệm, các vị anh hùng dân tộc, mỗi người một hoàn cảnh, không nên so sánh chi tiết nhưng về đại cục, Mạc Đăng Dung, người đuổi quân Minh lần thứ hai, cũng làm được nhiệm vụ tương tự như vua Lê Lợi, đuổi quân Minh lần thứ nhất, như các vua Trần, đánh Nguyên-Mông, vua Quang Trung phá giặc Thanh,…Phương thức chiến đấu/đấu tranh khác nhau, tuỳ thuộc vào hoàn cảnh khác nhau, nhưng kết quả đem lại cho dân tộc cơ bản là một, nên đều cần được tôn vinh.
Chúng tôi, từ cách nhìn vì quyền lợi tối cao của nhân dân và dân tộc, tôn vinh Mạc Thái Tổ như một anh hùng dân tộc, có công cứu đất nước khỏi một cuộc xâm lăng của 22 vạn quân Minh đang kề cổ. Và phần nào bài học đối ngoại của Mạc Đăng Dung vẫn có giá trị thiết thực trong thời kỳ hiện đại./.
P.Đ.N.
TÀI LIỆU THAM KHẢO CHÍNH
-Đại Việt sử ký toàn thư, tập III, NXB Khoa học xã hội, H, 1998.
-Trần Trọng Kim: Việt Nam sử lược, (TB), NXB Tân Việt, SG, 1964.
-Ngô Đăng Lợi: Việc nhà Mạc giao thiệp với nhà Minh…Trong sách “Nhà Mạc và dòng họ Mạc trong lịch sử”, Hôi đồng lịch sử thành phố Hải phõng XB, 1996.
-Phan Huy Lê: Tổng kết hội thảo, Trong sách “Nhà Mạc và dòng họ Mạc trong lịch sử”, Hội đồng lịch sử Hải Phòng XB, 1996.
-Hồ Bạch Thảo: Việt sử:tư liệu cùng lời bàn, Thư ấn quán 2009.
-Đinh Khắc Thuân: Lịch sử triều Mạc qua thư tịch và văn bia, NXB Khoa học xã hội, H, 2001.
-Uỷ ban khoa học xã hội: Lịch sử Việt Nam tập I. NXB Khoa học xã hội, 1971.
-Trần Quốc Vượng: Mấy vấn đề về nhà Mạc (tóm tắt), Trong sách “Nhà Mạc và dòng họ Mạc trong lịch sử”, Hội đồng lịch sử thành phố Hải Phòng, XB, 1996.
nguồn vanchinh.net
Bài viết được đăng bởi http://www.zeronews.us