Bức thư lịch sử của tiến sĩ Eugene Mallove (MIT) trình tổng thống Mỹ Bill Clinton về công nghệ năng lượng hợp hạch lạnh
Monday, April 20, 2015 19:20
% of readers think this story is Fact. Add your two cents.
Nghiên cứu về khoa học huyền bí, tâm linh, ufo, chính trị, tôn giáo
Tháng 2, năm 2000 (Phần I)
![]() |
Tiến sĩ Eugene Mallove (1947-2004) |
[Lời giới thiệu: Bên cạnh Stanley Meyer, tiến sĩ Eugene Mallove (1947-2004) được xem như một vị anh hùng bậc nhất của phong trào Năng lượng Mới toàn cầu. Là tổng biên tập tạp chí Infinite Energy (Năng lượng Vô tận) tại Mỹ, ông cũng là giảng viên Khoa Báo chí tại Học viện công nghệ Massachusetts (MIT), đào tạo chuyên môn cho các nhà báo tương lai cách làm phóng sự về các khám phá mới trong lĩnh vực khoa học tự nhiên.
Khi hai giáo sư ĐH Utah, Stanley Pons và Martin Fleischmann, trình diễn thành công bộ “năng lượng gần-như-miễn-phí” bằng một loại phản ứng hạt nhân an toàn mới được biết đến được gọi là “hợp hạch lạnh”, Mallove đã nhiệt tình giới thiệu với thế giới về tiềm năng của phát minh này đổi mới toàn bộ nền kinh tế thế giới và nâng mức sinh hoạt của tất cả công dân Trái đất. Dù các tập đoàn xăng dầu đa quốc gia đã nhanh chóng lên phong trào phủ nhận kết quả nghiên cứu của Pons và Fleischmann, trong đó có
nhiều động thái tiêu cực như đe dọa các nhà báo dũng cảm nói lên sự thật về công nghệ hợp hạch lạnh, nhưng Mallove không bao giờ bỏ cuộc. Khi, trước sức ép của các tập đoàn xăng dầu, các đài truyền thông đại chúng không dám làm phóng sự khách quan về hợp hạch lạnh suốt thập niên 90, Mallove đã thành lập tạp chí riêng để theo dõi những khám phá khoa học mới trong lĩnh vực năng lượng gần-như-miễn-phí nói chung và hợp hạch lạnh nói riêng.
Mallove được Thượng viện Quốc hội Mỹ mời đến Washington vào ngày 15/03/2004 để trực tiếp trình diễn cho các thượng nghị sĩ hệ thống hợp hạch lạnh của mình, có khả năng phát điện chỉ với chi phí
Trước khi qua đời, Mallove đã nhiều lần xuất hiện trên các đài vô tuyến dân lập để khuyến khích nhà nước, khuyến khích giới khoa học, và khuyến khích giới trẻ tìm hiểu về các dạng năng lượng mới và gần-như-miễn-phí có khả năng thay thế cho nhiên liệu hóa thạch. Các dạng năng lượng mới này được gọi chung là Năng lượng Điểm Không hay Năng lượng Chân không. Để tìm hiểu thêm về Năng lượng Mới, xin mời Quý độc giả xem bài thuyết trình “Năng lượng Mới là gì?” và trang Khoa học Năng lượng Mới của chúng tôi.
-- Ts. Brian Ostrowski,
Chương trình hợp tác đào tạo ĐH Troy – ĐH Công nghệ Sài Gòn,
ngày 14 tháng 4 năm 2015]
Thông điệp dưới đây, được soạn bởi Tiến sĩ quá cố Eugene F. Mallove cho Tổng thống William Jefferson Clinton, được yêu cầu trong một cuộc điện thoại đến tạp chí Năng Lượng Vô Hạn (Infinite Energy Magazine) vào tháng 2 năm 2000 bởi Văn Phòng Thông Tin của Nhà Trắng. Yêu cầu cho thông điệp này là do Nhà Trắng, nghe theo lời khuyến nghị nhã nhặn của người bạn của chúng ta, Ngài Arthur C. Clarke (tác gải cuốn tiểu thuyết 2001: A Space Odyssey) quá cố, rằng Tổng Thống nên nhận tài liệu này. Thông điệp đã được soạn thảo và trình bày cho Tổng Thống với vài tá tiểu luận từ các nhà tương lai học, kỹ nghệ học và những người khác như Ngài Arthur C. Clarke. Tiến sĩ Mallove sau đó đã gửi một bản sao thông điệp này đến chính quyền Bush.
Sự khai sinh kỳ lạ của kỷ nguyên nhiên liệu nước:
Sự “kỳ diệu” hợp hạch lạnh không hề là sai lầm
bởi Eugene F. Mallove, Sc.D.*
BẢN TÓM TẮT
cho Tổng Thống Clinton
Bắt đầu vào năm 1989, một nhánh các công nghệ năng lượng mới đã bắt đầu phát triển có tiềm năng cung cấp năng lượng không ô nhiễm với tầm vóc lớn hơn nhiên liệu hóa thạch rất nhiều, sử dụng các dạng hydro từ nước như là nhiên liệu trong các điều kiện xúc tác mới. Các công nghệ này thách thức sự hiểu biết của vật lý học chính thống – một nền vật lý học sai lầm và hạn chế đã được dùng để biện hộ cho việc tiếp tục đầu tư vào nhiên liệu hóa thạch, các nhà máy điện hạt nhân và cái gọi là các chương trình nghiên cứu “năng lượng nhiệt hạch”. Chính phủ Mĩ đã tiêu tốn ít nhất 15 tỉ đô la vào năng lượng nhiệt hạch mà chưa đạt được “điểm hòa vốn” mà các công nghệ Năng lượng Mới đã đạt được.
Khí hydro như là năng lượng cho các động cơ và pin nhiên liệu đã được thảo luận và trình diễn qua vài thập kỷ. Pin nhiên liệu đang nổi lên trong thị trường thương mại, sử dụng các hợp chất giàu hydro. Những hệ thống này dựa trên các phản ứng hóa học có mật độ năng lượng (năng lượng trên một đơn vị nhiên liệu) rất thấp. Có những vấn đề nghiêm trọng trong việc sản xuất, lưu trữ và vận chuyển khí hydro. Các công nghệ Năng lượng Mới sử dụng hydro bằng một cách thức khác xa, trích xuất được hydro nhiều hơn gấp hàng ngàn đến hàng triệu lần năng lượng hóa học thông thường từ đốt cháy hydro. Vì thế, nước là nhiên liệu!
Năm 1989, sau 5 năm làm việc và đầu tư 100.000 đô la bằng chính tiền của mình, các giáo sư Stanley Pons và Martin Fleischmann đã tuyên bố phát hành năng lượng quy mô hạt nhân từ một pin điện hóa sửng dụng palađi làm vật liệu điện cực âm. Trong pin, hydro nặng được ép đưa vào palađi cho đến khi một dạng phản ứng hạt nhân mới xuất hiện, giải phóng năng lượng có cường độ rất lớn mà không có bức xạ chết người hay các sản phẩm phụ nhiễm phóng xạ sinh ra từ các quá trình năng lượng hạt nhân khác. Tuyên bố Pons-Fleischmann đã châm ngòi cho một cuộc tranh luận được ghi chép lại trong phần nội dung và tài liệu tham khảo của biên bản ghi nhớ này.
Ban Hội Thẩm Tư Vấn Nghiên Cứu Năng Lượng “Hợp Hạch Lạnh” (Cold Fusion) của Bộ Năng Lượng Hoa kỳ đã được triệu tập theo chỉ thị của Tổng Thống Bush [cha] để xem xét về cuộc tranh luận “hợp hạch lạnh” vào những ngày đầu ban sơ của nó. Ban hội thẩm dựa chủ yếu vào những báo cáo sai lệch từ Viện Công Nghệ California, Harwell (Anh), và Viện Công Nghệ Massachusetts. Các báo cáo từ tất cả ba nguồn đều tiêu cực, và ERAB đã khuyến nghị chống lại bất cứ sự đầu tư nào của chính phủ vào “hợp hạch lạnh”. Điều này đã gây ra những hậu quả sâu xa, làm ngăn trở nghiêm trọng nhưng không chặn đứng được những tiến bộ trong lĩnh vực này.
![]() |
Một pin hợp hạch lạnh đang sản xuất nhiệt thừa của Parkhomov |
Sau hơn một thập kỷ nghiên cứu, hàng trăm các bài báo khoa học được bình duyệt từ các phòng thí nghiệm trên khắp thế giới đã xác nhận khám phá của Pons-Fleischmann. Nó chỉ là phần nổi của một tảng băng của toàn bộ một lớp các phản ứng hạt nhân—và các phản ứng hydro mới khác—xảy ra trong kim loại có chứa nhiều hydro nặng hay hydro thông thường bằng bất cứ cách nào trong một vài cách thức. Chúng thường được gọi là Phản Ứng Hạt Nhân Năng Lượng Thấp (LENR: Low-Energy Nuclear Reactions), hay Phản Ứng Hạt Nhân Hỗ Trợ Hóa Học (CANR: Chemically-Assisted Nuclear Reactions). Cũng có một quá trình, được tiên phong bởi công ty BlackLight Power, tạo ra các nguyên tử hydro thay đổi do xúc tác. Điểm chung của những quá trình này là sự giải phóng mãnh liệt các năng lượng quy mô hạt nhân mà không có các bức xạ phá hủy hay các sản phẩm phụ nhiễm phóng xạ. Các lò phản ứng ở quy mô nhỏ, đòi hỏi những thiết bị đơn giản và các nguyên vật liệu thông thường với hydro là nhiên liệu. Sự chuyển hóa nguyên tố của vật liệu điện cực âm kim loại thường được tạo ra. Trong một số trường hợp, khi những vật liệu phóng xạ như uranium và thorium được sử dụng trong các pin, chúng sẽ biến chất một cách nhanh chóng thành những sản phẩm phụ vô hại, không tạo ra những bức xạ độc hại hay phát nổ. Bằng phương pháp này, chất thải phóng xạ từ các lò phản ứng hiện tại có thể được xử lý và vô hiệu hóa mà không tốn các chi phí chính trị và kinh tế cho việc chôn lấp.