Có phải Bill Gates, Rockefeller biết điều gì đó mà chúng ta không biết không?
Tuesday, April 28, 2015 18:29
% of readers think this story is Fact. Add your two cents.
Nghiên cứu về khoa học huyền bí, tâm linh, ufo, chính trị, tôn giáo
![]() |
Ảnh chụp một vụ nổ mảnh thiên thạch trên bầu trời Astrakhan, miền nam nước Nga, ngày 7-6-2012. Chúng ta có thể thấy tại sao người cổ đại gọi sao chổi/cầu lửa trên bầu trời là con rồng. |
Nguồn: Sott.net (đăng từ năm 2008)
Dịch bởi Dấu Hiệu Thời Đại
“Thời gian trôi qua, nhưng họ luôn luôn còn 5 – 7 năm thì hoàn thành quả bom.” – Shlomo Brom, phó cố vấn an ninh quốc gia của Israel dưới thời cựu Thủ tướng Ehud Barak.
Trong khi các chính trị gia Israel tiếp tục đánh trống báo động về thứ mà họ (và bây giờ cũng chỉ còn mình họ) tuyên bố là mối đe dọa sắp xảy đến từ một nước Iran có vũ khí hạt nhân, những luận điệu kích động tương tự đang được sử dụng để cố gắng thuyết phục chúng ta về một mối đe dọa hoàn toàn khác nhưng cũng không kém phần lớn lao đối với cuộc sống trên trái đất – “biến đổi khí hậu”. Họ nói rằng chúng ta còn nhiều nhất là 10 năm để ngăn chặn sự hủy diệt không thể tránh khỏi hoặc phải đối mặt với những hậu quả thảm khốc như các thành phố ven biển chìm trong nước, động đất, sóng thần, bệnh tật nhiệt đới di chuyển lên phía bắc. Trong khi thu thập tài liệu cho bài viết này, tôi đọc một bài blog trong đó có nêu một điểm rất đáng chú ý:
Đặt khoa học sang một bên, một điều tôi thấy nghi ngờ về lý thuyết thảm họa khí hậu là ở chỗ trong khi có sự thay đổi to lớn và khủng khiếp này ở trước chúng ta, bằng một sự ngẫu nhiên trùng hợp đến kỳ lạ, chúng ta luôn luôn nghe nói rằng chúng ta có khả năng ngăn chặn nó với điều kiện – và đến đây người phát biểu bao giờ cũng khoác lên mình điệu bộ cực kỳ nghiêm trọng và khẩn cấp của một màn quảng cáo rẻ tiền – chúng ta phải hành động ngay lúc này. Điều này thật kỳ lạ, bởi vì chúng ta đang nói về tình huống mà (theo những người ủng hộ lý thuyết thảm họa khí hậu ấy) đã diễn ra và tăng dần suốt từ thời Cách mạng Công nghiệp cuối thế kỷ 18. Với khoảng thời gian dài và bao nhiêu ẩn số liên quan như vậy, bạn chắc phải nghĩ rằng việc dự đoán chính xác thời điểm “không còn đường quay lại” sẽ phải có một khoảng sai số đáng kể. Do đó, thật kỳ lạ là không có lấy một người ủng hộ lý thuyết biến đổi khí hậu tuyên bố rằng “Chết rồi! Tôi không muốn phải nói điều này với các bạn, nhưng chúng ta đã 1 – 2 năm (hoặc là 10 hay 50 năm) quá muộn và về cơ bản là chẳng còn gì chúng ta có thể làm nữa.” Có lẽ thêm vào đó: “Đã thế thì chúng ta cứ mặc kệ – mọi người hãy cùng ra cửa hàng xe ô tô SUV mua cái nào càng to càng tốt!” Hoặc là “Hãy tập hợp 10.000 người lại và cùng bay ra Bali làm một bữa tiệc lớn!”
Ngược lại, có hàng ngàn người trong số họ nghĩ rằng chúng ta chỉ còn một vài năm nữa thì đến điểm không còn đường quay lại ấy…
Vậy đó: Chúng ta luôn luôn còn một vài năm nữa là đến điểm không còn đường quay lại, cho dù nó là Iran, biến đổi khí hậu, hay một “thảm họa” nào đó khác mà chúng ta phải hành động ngay lập tức trước khi quá muộn. Lỡ chẳng may Iran đã có bom hạt nhân? Lỡ chẳng may chúng ta đã vượt qua điểm không còn đường quay lại? Bạn sẽ làm gì? HỌ sẽ làm gì?
Và nó dẫn tôi đến bài viết lý thú này:
Có một điều mà bạn không thể nói về người sáng lập Microsoft, Bill Gates, là lười biếng. Ông bắt đầu lập trình ở tuổi 14, thành lập Microsoft ở tuổi 20 trong khi vẫn là một sinh viên tại Harvard. Đến năm 1995, ông đã được tạp chí Forbes liệt kê là người giàu nhất thế giới do là cổ đông lớn nhất của Microsoft, công ty mà sự nỗ lực không ngừng của ông đã biến nó thành gần như độc quyền trong lĩnh vực phần mềm cho máy tính cá nhân.
Năm 2006, khi mà hầu hết mọi người trong hoàn cảnh đó sẽ nghĩ đến việc về nghỉ hưu ở một hòn đảo Thái Bình Dương yên tĩnh, Bill Gates quyết định cống hiến năng lực của mình cho Quỹ Bill và Melinda của ông, quỹ tư nhân “minh bạch” lớn nhất thế giới như nó tự nhận, với số vốn khổng lồ 34,6 tỷ đôla và điều kiện theo luật pháp phải tiêu 1,5 tỷ đôla mỗi năm vào các dự án từ thiện trên thế giới để duy trì phân loại từ thiện miễn thuế của nó. Món quà 30 tỷ đôla bằng cổ phiếu Berkshire Hathaway từ người bạn làm ăn, nhà siêu đầu tư Warren Buffett, vào năm 2006 đưa quỹ của Gates vào tầm cỡ nơi mà lượng tiền nó phải tiêu hàng năm gần như bằng toàn bộ ngân sách của Tổ chức Y tế Thế giới của Liên hợp quốc.
Vậy nên khi Gates, thông qua Quỹ Gates, quyết định đầu tư khoảng 30 triệu đôla vào một dự án nào đó, dự án ấy đáng để chúng ta chú ý tới.
Không có dự án nào đáng chú ý tại thời điểm này hơn một dự án kỳ lạ ở một trong những địa điểm hẻo lánh nhất của thế giới, Svalbard. Bill Gates đầu tư hàng triệu đôla vào một ngân hàng hạt giống trên bờ biển Barents gần Bắc Băng Dương, cách cực bắc khoảng 1.100 km. Svalbard là một quần đảo đá cằn cỗi thuộc chủ quyền Na Uy, thiết lập vào năm 1925 thông qua một hiệp ước quốc tế. (xem bản đồ)
Trên hòn đảo bị Chúa bỏ quên này, Bill Gates đầu tư hàng chục triệu đôla của ông ta cùng với Quỹ Rockefeller, Tập đoàn Monsanto, Quỹ Syngenta và chính quyền Na Uy cùng nhiều tổ chức khác, vào cái gọi là “ngân hàng hạt giống ngày tận thế”. Tên chính thức của dự án là Hầm Hạt giống Toàn cầu Svalbard đặt trên hòn đảo Spitsbergen của Na Uy, thuộc quần đảo Svalbard.
…
Liệu đây có phải đơn giản là sự cẩu thả về mặt triết học không? Cái gì đã khiến hai Quỹ Gates và Rockefeller, một mặt ra sức nhân rộng các hạt giống biến đổi gen độc quyền Terminator trên khắp Châu Phi, một quá trình mà, như nó đã diễn ra tại mọi nơi khác trên trái đất, sẽ hủy diệt sự đa dạng hạt giống; và cùng lúc đó đầu tư hàng chục triệu đôla để bảo tồn mọi loại hạt giống được biết trong một cái hầm kiên cố có thể chống bom ở gần Bắc Cực “nhằm bảo tồn sự đa dạng hạt giống cho tương lai”, như tuyên bố chính thức của họ nêu rõ?
Tiêu đề phụ của bài viết trên là “Bill Gates, Rockefeller và các đại gia doanh nghiệp biến đổi gen biết điều gì đó mà chúng ta không biết.” Đúng vậy.
Trong khi cuộc đàm phán khí hậu ở Bali sắp đổ vỡ và Liên minh Châu Âu đe dọa sẽ tẩy chay cuộc đàm phán khí hậu do Hoa Kỳ chủ trì vào tháng tới trừ phi Washington chấp nhận đàm phán cắt giảm sâu lượng khí thải gây nóng lên toàn cầu, chúng ta một lần nữa được nhắc nhở rằng chúng ta chỉ còn 10 năm nữa là đến “điểm tới hạn”. Nếu bạn bỏ thời gian nghiên cứu các tình huống khác nhau trong bản báo cáo của IPCC, bạn sẽ thấy rằng ngay cả với sự cắt giảm quyết liệt nhất, tất cả các mô hình vẫn dự đoán sự nóng lên ngày càng tăng nhanh. Ngay cả nếu lượng khí thải không còn gia tăng nữa vào năm 2100, sự nóng lên vẫn cứ tiếp tục, và nếu nó được đồng ý cắt giảm xuống nữa, điều đó cũng chỉ trì hoãn sự nóng lên đến một thời điểm nào đó sau 2100. Vậy họ đang cố gắng cứu Trái Đất cho ai? Chỉ đến đời cháu họ thôi? Hãy đối mặt với nó: hoặc là tất cả, hoặc là không gì cả. Hoặc là chúng ta cắt hoàn toàn khí thải ngay bây giờ, hoặc là chúng ta nói lời từ biệt với tất cả, bởi vì việc gì phải làm tất cả những trò ấy nếu cuối cùng nó không có gì khác biệt? Bên cạnh đó, theo một nghiên cứu mới, “Sự Nóng lên Toàn cầu được gây ra bởi tự nhiên và không chịu ảnh hưởng bởi con người”:
Các nhà khoa học khí hậu tại trường Đại học Rochester, Đại học Alabama và Đại học Virginia báo cáo rằng mô hình của sự thay đổi nhiệt độ (“dấu vân tay”) quan sát được trong 30 năm qua không giống những gì dự báo bởi lý thuyết nhà kính và chỉ có thể được giải thích bởi các yếu tố tự nhiên như biến đổi năng lượng mặt trời. Do đó, biến đổi khí hậu là “không thể ngăn cản được” và không bị ảnh hưởng hay thay đổi bởi việc kiểm soát khí thải nhà kính như CO2 như trong các đề xuất luật pháp hiện nay.