ĐĂNG TIN
logo
Online:
Visits:
Stories:
Profile image
Tác giả: ZeroEnergyVN
Trang tin cá nhân | Bài đã đăng
Lượt xem

Hiện tại:
1h trước:
24h trước:
Tổng số:
Một thời để nhớ – Ban nhạc hay nhất mọi thời đại!
Sunday, July 5, 2015 10:11
% of readers think this story is Fact. Add your two cents.


Nghiên cứu về khoa học huyền bí, tâm linh, ufo, chính trị, tôn giáo

B4INREMOTE-aHR0cDovLzEuYnAuYmxvZ3Nwb3QuY29tLy1nd0pUb3Uxak4zRS9WWmxqdXB2czlGSS9BQUFBQUFBQVd3Yy91YkdnbWVKVlVDdy9zMTYwMC9USE9NQVMlMkJBTkRFUlMuanBn
THOMAS ANDERS – QUÁ TAM BA BẬN
Xin mời các bạn gặp lại những người quen cũ:
Chắc mọi người đã nhận ra hai giọng ca mà có thể nói đã hiện diện trong từng hộ gia đình chúng ta vào những năm 80-90, Sandra& Thomas Anders (“The Night Is Still Young”). Họ vẫn đẹp lắm, nhưng quả thật chúng ta đã ít nghe họ, thậm chí chẳng còn nghe nữa, lẽ nào…?
Mới đó mà đã ba chục năm khi chúng ta mới bắt đầu làm quen với dòng nhạc “thị trường” này (có thể gọi nó là europop, eurodance gì đấy). Chúng ta đã nghe không biết bao nhiêu băng, đĩa (đa phần là in lậu hehe) của hai thiên thần này, và tôi vẫn nghĩ rằng chúng ta sẽ gặp lại họ, nhanh thôi…
Người Đức vốn nổi tiếng về tài năng âm nhạc và lòng yêu nhạc, chưa kể sau chiến tranh thế giới chẳng ai ngờ là kinh tế Đức (lúc này là Tây Đức) đã hồi phục nhanh kỷ lục như vậy. Những năm 60-70 Đức đã là thị trường âm nhạc lớn nhất châu Âu, hãy nhớ lại cả ban nhạc huyền thoại The Beatles cũng bước đầu bằng cách sang “kiếm cơm” ở Hamburg. Hay những ca sĩ hàng đầu Dalida, Nana Mouskouri, Demi Roussos vẫn hát tiếng Đức đều đều, và hồi đó những bài “hit” tiếng nước khác đều phải có bản chuyển sang tiếng Đức để “đánh” vào thị hiếu dân Đức, Thụy Sĩ, Áo…đó. Có một điều dễ thấy là tiếng Đức khá “thiệt thòi” trong ca hát so với tiếng Anh, tiếng Pháp, Tây Ban Nha…chưa kể thị trường âm nhạc lớn nhất dù sao cũng là Mỹ, nên Đức quá khó duy trì vị trí hàng đầu như vậy ở châu Âu. Người Đức vẫn nghe Volksmusik (một dạng Country tiếng Đức), Schlaeger (một dạng các bài hát pop tiếng Đức, đa phần vui vẻ) nhưng giới trẻ thì nghe tiếng Anh là chính. Phải nói là Đức có rất nhiều tác giả nhạc, producer giỏi, đầu tư âm nhạc rất siêu nên rất nhiều bài hát, ban nhạc thành danh trên thế giới thực ra có “dấu ấn” của người Đức trong đó. Và bắt đầu những năm 80 của thế kỷ 20…
B4INREMOTE-aHR0cDovLzQuYnAuYmxvZ3Nwb3QuY29tLy1oaWZ1bGg2VXVyay9WWmxqdE1EbVV3SS9BQUFBQUFBQVd3US9WWC15YUkzUFo4QS9zMzIwL1RIT01BUyUyQkFOREVSUyUyQjUuanBn
Cậu bé Bernd Weidung (1963) sống ở một ngôi làng nhỏ gần Koblenz, từ 13 tuổi đã tự học piano và công việc yêu thích nhất là ca hát (chứ ngại nhất là đá bóng). Cậu có thể tự soi gương, tập hát hàng giờ và có giọng hát rất đẹp. Giống như lũ trẻ con Đức khác, từ bé cậu đã tự tìm cách kiếm tiền, nhưng cậu kiếm bằng ca hát là chính: hát trong các dịp Phục sinh hay ngày lễ khác nhau, và đã kiếm được những đồng tiền ít ỏi đầu tiên của mình. Khác với tính “ky bo” của dân Đức, tuy còn ít tuổi nhưng bằng những đồng tiền đó cậu thích đi taxi, thích ngồi trầm ngâm một mình trong quán đẹp để nghĩ sự đời-điều làm bố mẹ cậu khá lo lắng vì với tính cách này cậu sau anỳ sẽ phải kiếm được rất nhiều tiền (chứ cứ đủ 18 tuổi là thanh niên phải tự lập rồi-đó sẽ là việc của Bernd thôi!). Cậu tham gia mấy cuộc thi hát, toàn bị xử ép, tuy vậy cũng được studio Daniel David ký hợp đồng, tất nhiên là hát tiếng Đức rồi:
Thomas Anders 1981 (chưa vỡ hết giọng hát “Du Weinst Um Ihn”-Em khóc vì anh ta):
Để in đĩa hãng này đề nghị cậu thay tên là Tommy, nhưng cậu kiên quyết đòi lấy cái tên người lớn nghiêm túc hơn, Thomas. Còn tay chủ hãng mang cái họ Anders, muốn “trói” cậu dài lâu, thế là bảo cậu lấy họ đó luôn-Thomas Anders ra đời! (Từ đó về sau cậu dùng tên này, thậm chí cả trên visit cards, đến mức có lần bị báo cảnh sát vì dùng thẻ tín dụng có tên thật Weidung-chả ai tin đây là họ của cậu).
Cậu bắt đầu hát ở TV, hát live và in đĩa đầu tiên “Judy”-lập tức quen được Nora Isabel Balling-photomodel nghiệp dư cao hơn cậu cả một cái đầu. Nora nhà rất giàu, nhưung rồi bố mẹ mất cả, nên tự do hoàn toàn, họ lấy nhau khi Thomas mới 21 còn Nora 20. Và ngay lúc đó họ gặp Dieter Bohlen (1954)!
B4INREMOTE-aHR0cDovLzEuYnAuYmxvZ3Nwb3QuY29tLy1ZTkllWjl2Zm41TS9WWmxqc0hrM29CSS9BQUFBQUFBQVd3VS9fSngtWTZhSUtIUS9zMzIwL1RIT01BUyUyQkFOREVSUyUyQjQuanBn
Dieter cũng con nhà nghèo thích nhạc giống Thomas, tự học guitar vì đi học một buổi, thuận tay trái nên thày không muốn dạy. Thế là dần dân cậu chàng tự học chơi trên mấy loại nhạc cụ, và quan trọng nhất là biết nhạc lý và sáng tác rất không tồi! Tóm lại cậu biết làm mọi việc từ A-Z, cả trên sân khấu và nhất là trong phòng thu. Các bài hát của cậu dần dần cũng có ca sỹ sử dụng, cậu bỏ diplom kỹ sư kinh tế đi theo nghề nhạc và làm tại công ty Hansa, nhưng vẫn luôn hy vọng nhiều hơn thế-thị trường quốc tế! Đây là sản phẩm của 2 chàng trai, hình như cũng bán được 30000 đĩa: bài “Wovon Träumst Du Denn” (Em mơ về điều gì)
Dieter rất thích giọng của Thomas, và sau này nói :”Trong giọng hát của Thomas có nhiều mật ngọt đến mức có cảm giác có thể phết bánh mỳ mà ăn. Tôi nổi hết da gà-đây là lần duy nhất trong đời tôi gặp được người biểu diễn có giọng hát thực sự hay…”. Và Dieter đưa ra một đề nghị tưởng chừng đơn giản, nhưng thực ra là “cách mạng” đối với cả hai người: PHẢI HÁT TIẾNG ANH! Siêu phẩm ra đời như thế đấy (1984): 
Chẳng bao lâu khắp châu Âu vang lên bài hát của một chàng trai “yểu điệu thục nữ” tóc dài, giọng ngọt như mật, bên cạnh có chàng guitar tóc vàng nhún nhảy, má lúm đồng tiền:
Dieter Bohlen sáng tác ra nó khá nhanh với tựa đề “My Love Is Gone”. Và Dieter còn có một “sáng kiến” phải nói là cũng xứng đồng tiền bát gạo: khi đoạn điệp khúc vang lên thì sẽ có hát bè hai bằng giọng “castrata” (giọng như người bị thiến hát), rồi lại dùng tiếng vọng nữa! Như vậy Dieter có cớ để xuất hiện trên sân khấu, và lối hát này sẽ kết hợp với giọng đầy mật ngọt của Thomas thành một dấu ấn không lẫn vào đâu được của Modern Talking! Riêng đĩa đơn của bài này đợt ấy đã bán được 8 triệu bản toàn cầu!
(Và bài hát đã có trước ban nhạc, lúc đầu hãng đĩa định đặt tên ban nhạc là “Turbodiesel”-may sao cuối cùng lại có được cái tên lịch sử kia). 30 năm nay bài hát này vẫn “làm mưa làm gió” bất cứ khi nào nó vang lên, bất cứ ở đâu!Nó là bài hay nhất cho đến nay của ban nhạc chỉ gồm 2 thành viên với tên gọi “Modern Talking” (1984). Sau này dù chia tay thì cả hai vẫn dùng đến “You`r My Heart, You`r My Soul”-dù Thomas thì hát còn Dieter thì dùng đến nhạc thôi:
2013: 
Quay lại thời điểm 1985-cả châu Âu tràn ngập âm điệu disco của “Modern Talking”. Mỗi tuần riêng nước Đức tiêu thụ 40000 băng đĩa, toàn những giai điệu đơn giản dễ nhớ, còn giọng của Thomas không thể lẫn với bất cứ ca sỹ nào khác được (rất hiếm có trong disco đấy!). Cùng với những hits tiếp theo, nhất là “Cheri Cheri Lady” và “Brother Louie” thì chỉ trong mấy năm 1985-1987 Modern Talking bán được 60 triệu băng đĩa toàn cầu! Đến nước Liên Xô mới vừa hé mở cửa, thì MT cũng là ban nhạc Tây Âu đầu tiên được xuất bản đĩa! 
Cheri Cheri Lady: 
Tưởng như với nhịp độ “cày” 300 buổi diễn trong năm, chưa kể thu 2 album/năm như thế thì đã quá sức lắm rồi, nhưng hóa ra Dieter Bohlen còn làm được nhiều chuyện hơn nữa-không hiểu vô tình hay cố ý. Anh viết nhạc cho rất nhiều ca sỹ trong và ngoài nước, toàn bày hay và khá hay, hay nhất có lẽ là “Midnight Lady” dành cho Chris Normal:
Chưa hết, Bohlen còn viết bài và làm producer cho ca sỹ trẻ, thành công nhất là C.C.Catch, cũng vào 1985: ”I Can Lose My Heart Tonight”, cũng dòng nhạc disco
Và nữa, Dieter Bohlen lập ban nhạc “Blue System” 1987-dường như để cạnh tranh với chính ban “Modern Talking” của bản thân! Tên ban nhạc này anh ta lấy tên hãng áo khoác bò đang mặc của mình, đơn giản vậy thôi (thế mà cũng ra đều khoảng mỗi năm một đĩa thành công đấy!).
12NextView as Single Page
Tin nổi bật trong ngày
Tin mới nhất

Register

Newsletter

Email this story
If you really want to disable all recommended stories, click on OK button. After that, you will be redirect to your options page.