Chủ nghĩa khủng bố đang thẩm định lại giá trị của tự do – dân chủ
Saturday, November 21, 2015 21:28
% of readers think this story is Fact. Add your two cents.
The Guardian từng dẫn báo cáo của Liên Hợp Quốc, này 31/10/2014 cho biết khoảng 15.000 phần tử thánh chiến từ hơn 80 quốc gia đã tập hợp tại Iraq và Syria để tham gia vào Nhà nước Hồi giáo IS. Và hiện nay, trong khi hàng triệu người lên án khủng bố thì chắc cũng có hàng ngàn kẻ đang tung hô IS như anh hùng khi tổ chức này nhận trách nhiệm về vụ tấn công tại Paris vửa qua và chắc chắn chúng vẫn luôn nung nấu ý định gia nhập vào IS.
Trong xã hội dân chủ, mọi người đều bình đẳng trước pháp luật. Tuy nhiên, mâu thuẫn giữa việc tạo sự bình đẳng về mặt luật pháp nhưng lại không tạo sự công bằng về những mặt khác trong đời sống xã hội, từ đó khủng bố khai thác triệt để, thổi tư tưởng cực đoan vào những bất bình đẳng hiện hữu – chủ thuyết của chủ nghĩa khủng đã có thể bám rễ ngay trong xã hội được gọi là văn minh ấy.
The Guardian đã viết: “IS thâm nhập vào cuộc sống những người thanh niên, chúng hiểu rõ những mâu thuẫn trong xã hội ở các nước tự do, khắc sâu những mâu thuẫn đó, khiến cho giới trẻ đầy tự tôn dân chủ trở nên căm ghét xã hội”.
Giờ đây sống trong một xã hội dân chủ mà sự yên bình gần như chỉ còn là những khoảnh khắc trong bất ổn xã hội triền miên, không thể đoán trước ngày mai sẽ ra sao. Cảm giác sợ hãi khi được sống trong xã hội tự do dần trỏ thành nỗi lo thường trực trong tâm lý, tâm trạng của những người may mắn được là công dân đất nước có tự do, dân chủ.
AFP đã đưa tin : “Pháp đã đề cao cảnh giác kể từ vụ xả súng vào trụ sở tuần báo Charlie Hebdo và các vụ khủng bố khác có liên quan tấn công Île-de-France vào tháng 1/2015. Hơn nữa, Pháp cũng đã bắt đầu thắt chặt an ninh cho Hội nghị biến đổi khí hậu năm 2015 của Liên Hiệp Quốc được tổ chức tại Paris từ 30/11- 11/12/2015, và biên giới đã được bắt đầu kiểm tra nghiêm ngặt 1 tuần trước khi xảy ra các cuộc tấn công”
Tại sao vậy?
Người ta tập trung đổ tội cho chủ nghĩa khủng bố, nhưng tấn công khủng bố là hành động tàn bạo như những hình phạt của thời Trung cổ thì làm sao chúng có đất sống trong xã hội văn minh?
Theo người viết thì hãy cứ lên án chủ nghĩa khủng bố, hãy tấn công mạnh, tiêu diệt chủ nghĩa khủng bố, nhưng đồng thời cũng phải thấy rằng chính bọn chúng đã giúp thẩm định lại tính ưu việt của sự tự do mà không ít người tự hào cho đó là cánh cửa mở ra thiên đường của cuộc sống.
Rõ ràng, giá trị của nền dân chủ đang bị thách thức nghiêm trọng và chính chủ nghĩa khủng đang thẩm định lại giá trị của nền dân chủ mà nhiều người cho rằng đó là một trong những biểu tượng đáng tự hào của cái gọi là nền văn minh hiện tại.
Cần phải định nghĩa lại tự do và dân chủ để cắt nguồn sống của học thuyết mà chủ nghĩa khủng bố theo đuổi
Theo các nghiên cứu lịch sử, thì khi xã hội loài người con người chưa có các quy phạm điều chỉnh hành động, hoạt động thì cũng không có ý niệm tự do, khái niệm dân chủ, mà chỉ có sự tư do, dân chủ gắn liền với suy nghĩ “có thể làm bất cứ điều gì mình muốn”. Và bởi vậy nên xã hội rối loạn.
Khi người ta đặt ra quy phạm để điểu chỉnh xã hội vận hành theo những nguyên tắc nhất định, nghĩa là người ta đã “khép cái cửa tự do vô tổ chức, dân chủ vô nguyên tắc” và nó dần được mở ra cùng với sự phát triển của xã hội loài người.
Tính hai mặt của mọi sự vật, hiện tượng luôn là bất biến nên việc “mở cửa cho tự do, dân chủ” để đảm bảo quyền con người, thúc đẩy xã hội phát triển cũng đồng thời làm xuất hiện những ảnh hưởng trái chiều của việc mở cửa ấy.
Tự do phải trong khuôn khổ – khuôn khổ của tự do chính là tiến bộ xã hội – nếu vượt quá khuôn khổ thì tự do sẽ dẫn đến vô tổ chức và con người sẽ bị lệ thuộc, nô lệ vào “cái gọi là tự do” ấy. Và hiện nay, chủ nghĩa khủng bố đang lợi dụng, tận dụng vào sự vô tổ chức của “cái gọi là tự do” để xây dựng chủ thuyết của mình.
Dân chủ phải có nguyên tắc – nguyên tắc của dân chủ cũng chính là tiến bộ xã hội – nếu vượt quá nguyên tắc thì sẽ dẫn tới dân chủ quá trớn, và con người ta sẽ rơi vào vòng luẩn quẩn với những nguyên tắc của chính mình. Và hiện nay, chủ nghĩa khủng bố cũng đang vận dụng cái sự luẩn quẩn ấy để rao giảng cái chủ thuyết của chúng.
The New York Times dẫn lời cố Thủ tướng Singapore Lý Quang Diện khi ông xác định nguyên tắc khi xây dựng mô hình cho nhà nước Singapore: “Mô hình nhà nước Singapore của ông bao gồm quyền lực tập trung, chính phủ trong sạch và chủ nghĩa tự do kinh tế.
Mặc dù nó có bị chỉ trích vì có đàn áp đối lập chính trị, áp đặt những giới hạn nghiêm ngặt về tự do ngôn luận và hội họp công cộng, và tạo ra một môi trường quá cẩn trọng và thông tin bị kiểm duyệt”. Và Singapore đã phát triển và trở thành một hình mẫu cho nhiều quốc gia trên thế giới.
![]() |
Cố Thủ tướng Singapore Lý Quang Diệu, người đã định hình và phát triển quốc đảo này thành nơi đáng sống với nhiều người. |
Khi “cánh cửa của tự do – dân chủ được mở” không hợp lý, không tương thích với sự phát triển của xã hội, thì từ đó sẽ gây ra một nghịch lý là càng tự do, càng dân chủ thì chủ nghĩa khủng bố càng có điều kiện phát triển và củng cố vững chắc chỗ đứng, khẳng định sức mạnh chủ thuyết của nó.
Bom đạn có thể giết chết những kẻ khủng bố nhưng không thể tiêu diệt được chủ nghĩa khủng bố nếu người ta không định nghĩa lại sự tự do và nền dân chủ cho phù hợp với sự phát triển của xã hội.
Tự do và dân chủ chỉ là phần trên của thang nhu cầu của con người, trong khi phần dưới của thang nhu cầu là chất lượng cuộc sống được chưa đảm bảo – cuộc sống mà chỉ là sự tồn tại, hiện hữu của sự sống thì giá trị của những nguyên tắc ấy không thể là tiêu chí xã hội văn minh.
Đã có sự tự do và nền dân chủ ngăn ngừa hữu hiệu chủ nghĩa khủng bố trên thế giới?
Hiện nay, cả thế giới đang hướng mạnh vào tấn công chủ nghĩa khủng bố bằng sức mạnh của vũ lực, nghĩa là đang phải chống một thứ chủ nghĩa khủng bố đã hiện hữu, thành hình với cả sức mạnh của chủ thuyết và lực lượng của nó.
Tuy nhiên, không phải tất cả nhân loại đang hoàn toàn bất an với chủ nghĩa khủng bố, mà có nhiều nơi, nhiều quốc gia, nhiều hình thức nhà nước, nhiều thể chế chính trị đã xây dựng một xã hội hài hòa giữa tự do, dân chủ với tiến bộ xã hội, người dân được sống trong yên bình, hay khả năng bị tấn công khủng bố cũng nằm ở xác xuất thấp nhất và có thể bị ngăn chặn bằng sức mạnh toàn dân tộc.
Nguyên tắc đầu tiên nhất được xây dựng và vận dụng ở những quốc gia này là đóng khung tự do, dân chủ trong phạm trù Dân Quyền – gắn liền với thể chế chính trị và hình thức nhà nước chứ không phải Nhân Quyền.
Tất cả những gì “được gọi là tự do, dân chủ” mà không tương thích với sự phát triển xã hội, làm suy yếu nhà nước, làm lung lay chế độ, làm ảnh hưởng đến lợi ích dân tộc, chủ quyền quốc gia, làm ảnh hưởng đền cuộc sống của người dân đều không thể tồn tại hợp pháp.
Theo BBC, sinh thời, cố Thủ tướng Singapore Lý Quang Diệu – người tạo nên một Singapore phồn vinh, đã nói “…Tôi không nói rằng mọi thứ tôi làm là đúng nhưng mọi thứ tôi làm là vì một mục đích cao đẹp. Chắc tôi cũng đã làm những việc nhơ nhớp, giam giữ dân mà không xét xử…”.
Cùng với đó là nguyên tắc “thượng tôn pháp luật”, dựa vào pháp luật để tạo sức mạnh và dùng sức mạnh bảo vệ luật pháp. Không ai có thể đứng trên luật pháp và mọi vi phạm pháp luật đều bị nghiêm trị.
Mọi vấn đề của “quốc kế dân sinh” hay “quốc gia đại sự” đều được giải quyết và hành xử theo quy định của luật pháp quốc gia, phù hợp với thông lệ và luật pháp quốc tế. Singgpore là một nước phát triển, người dân có mức sống cao nhưng, theo Tổ chức ân xá Quốc tế thì “Singapore có thể có tỷ lệ hành quyết cao nhất trên thế giới so với dân số của quốc gia”.