ĐĂNG TIN
logo
Online:
Visits: 1,695,174,325
Stories: 8,413,708
Profile image
0
0
Tác giả: clbhongoccan2013
Trang tin cá nhân | Bài đã đăng
Lượt xem

Hiện tại:
1h trước: 1
24h trước: 1
Tổng số: 2,623
SỰ KiỆn Quanh Ta (37)
Sunday, August 25, 2013 23:54
% of readers think this story is Fact. Add your two cents.

9 Nghịch ly 5Hầu hết đều cố tưởng tượng ra những điều “kỳ ảo” nhất để nhồi vào căn nhà, và kết quả là nhà phải có hồ bơi, nhưng mấy ai đủ thời giờ xuống bơi và phơi nắng, đọc sách như trong phim, thế là hồ bơi bỏ rong rêu, chứa lăng quăng; phòng tắm phải có bồn tắm, có vòi nước massage, mà chẳng ai có thì giờ để ngâm mình, trong khi cách tắm cơ bản nhất chỉ là một vòi sen một chiếc ghế nhẹ nhàng chắc chắn để ngồi tắm… Tất cả những chi tiết như thế đã góp phần làm căn nhà ngày càng xa rời giá trị thật.

Mà rất nhiều tinh hoa kinh doanh Việt, rất nhiều vốn liếng ít ỏi Việt đã được tập trung vào thị trường xa hoa này, đây vừa là thị phần vô cùng nhỏ bé trong toàn bộ nền kinh tế, lại vừa làm thất thoát rất nhiều tiền của để nhập khẩu hoặc tiêu dùng ở bên ngoài quốc gia. Còn một thị phần rất lớn các nhu yếu phẩm, hàng tiêu dùng thiết yếu thì ít được lưu tâm, để sau cùng bị các công ty nước ngoài thâu tóm hết như hiện đang thấy.

Thông minh là sống đúng sức mình

Trên thế gian này đâu phải ai cũng phải ra vẻ giàu có, sành điệu mới là người thành đạt. Philippines từng nhấn mạnh khi quảng bá trên báo chí thế giới : “Chúng tôi là nơi cung cấp những công nhân xây dựng lành nghề nhất thế giới”, và họ cũng không giấu giếm gì việc là quốc gia cung cấp người giúp việc nhà chuyên nghiệp toàn cầu.

Còn tại Thái Lan, chính phủ đã xây dựng một chương trình phát triển sản phẩm truyền thống mang tên OTOP (viết tắt của One Tambon One Product, nghĩa là Mỗi làng một sản phẩm, tambon tiếng Thái tương tự làng xã của ta), là chương trình giúp khai thác các sản phẩm truyền thống nằm rải rác trong dân gian, đưa công nghệ mới vào, thêm kỹ thuật marketing hiện đại, giúp sản phẩm đạt chuẩn để chào bán trên thị trường quốc tế.

Xã hội nào cũng phải xây dựng trên một tầng lớp chủ yếu. Nước Mỹ lấy nền tảng là tầng lớp trung lưu (tùy tiểu bang, có thu nhập từ 25.000-200.000 đôla/năm) vốn chiếm đa số tại nước họ. Trung Quốc thì đang cố gắng xây dựng một xã hội khá giả… Còn ở ta, ai cũng rõ 70% là nông dân với thu nhập bấp bênh, còn lớp trung lưu chỉ tập trung ở đầu dưới của chuẩn trung lưu tại các nước đang phát triển, tức thu nhập phổ biến ở mức 15 triệu đồng/tháng.

9 Nghịch ly 4Vậy đúng ra chúng ta phải xây dựng một nền tảng về tâm thức xã hội, một hoạt động kinh tế dựa trên thành phần chuẩn đó của mình. Từ xưa chúng ta đã có một xã hội thanh đạm và trầm tĩnh phù hợp với thực tế đó. Cha ông ta đã chứng minh rằng dù hầu hết là nông dân, công nhân, thị dân nghèo và tầng lớp trung lưu thấp, chúng ta có thể không giàu, sức mua chưa cao nhưng vẫn có thể có một phong cách tiêu dùng tao nhã, trí thức.

Một cách từ tốn, không vội vàng chụp giựt, chúng ta cần xây dựng một quốc gia thông minh, mà thông minh nhất là không sống vượt trên sức của mình, không sống khác với bản thân mình.

“Cũng quan trọng như việc cần có một nền kinh tế thịnh vượng, chúng ta còn cần sự thịnh vượng của lòng tốt và sự khiêm cung”. Câu nói đó không phải từ một người nghèo mà từ một người danh giá hàng đầu nước Mỹ, bà Caroline Kennedy, một nữ luật sư, một tác giả có tiếng, xuất thân trong một dòng họ giàu có và là con gái cố tổng thống Kennedy. (theo Tuổi Trẻ – bài Lưu Vĩ Lân)

Việt B post

Logo thu gian 2

Tr cuoi 5Con rể tương lai

Bố vợ hỏi con rể tương lai :

- Anh làm nghề gì ?

- Dạ thưa bác, cháu hành nghề bác sĩ.

- Tốt quá, nói dại miệng chứ trong nhà có ai ốm đau gì, mong anh giúp đở. Vậy anh là bác sĩ ngành gì, trị nội khoa hay ngoại khoa ?

- Dạ, thưa bác, cháu làm trong phòng xác, chuyên khám nghiệm tử thi.

- !!!

6 Cafe om 1Chân dài, chân ngắn

Hai cô gái cùng nộp đơn dự thi làm thư ký. Một cô mập, chân ngắn còn cô kia thon thả, chân dài. Khi được mời vào vấn đáp, cô mập trả lời trôi chảy tất cả mọi câu hỏi còn cô kia ấp úng, trả lời câu được, câu không và không đúng câu nào.

Tuần sau, hảng niêm yết danh sách, và cô chân dài được tuyển. Cô mập rất thắc mắc nên vào phòng nhân sự hỏi lý do :

- Tại sao tôi có nhiều kiến thức hơn cô kia mà lại không được tuyển ?

- Vì kiến thức thì có thể sẽ học thêm, còn chân ngắn thì khó mà có thể kéo dài ra được.

Gai goi 12Nhốt thằng tù nữa đi anh !

Đêm tân hôn cô dâu thẹn thùng thỏ thẻ với chú rể:

- Anh ôi, em hổng biết gì về dzụ đó hớt, anh cắc nghĩa cho em đi !

Chú rể cười :

- Dzụ đó dễ ợt hè. Em cứ tưởng tượng cái của em là nhà tù, còn của anh là thằng tù, Ta cứ nhốt thằng tù vào nhà tù là xong.

Xong xuôi rồi cô dâu thích quá, một lát sau lại thỏ thẻ :

- Anh ôi, thằng tù nó xổng chuồng gồi !

Chú rể bảo :

- Thì mình bắt nhốt nó lại.

Xong lần nhốt tù này chú Rể châm thuốc lá hút lấy lại hơi. Cô dâu lại nói :

Tr Cuoi 10- Nó lại xổng chuồng nữa gồi, anh mau bắt nhốt nó lại đi anh !

Thế là chú rể lại uể ỏai đi bắt thằng tù nhốt lại. Xong xuôi anh nằm xuội lơ như ông già tai ga. Một lát cô dâu lại thỏ thẻ :

- Anh ôi, nhốt thằng tù nữa đi anh !

Lần này thì chú rể nổi quạu:

- Thằng này ở tù hết hạn thì phải thả cho nó ra chứ, nó có bị án chung thân khổ sai đâu !

Tui đứng… sau lưng bà…

kia mới đi căng da mặt để mừng ngày sinh nhật bốn mươi. Mười lăm ngàn phí tổn, xong xuôi nhìn kết quả tươi cười hãnh diện. Trên đường về muốn làm trắc nghiệm. Bà ghé vào một tiệm nhật trình. Thấy người thu ngân dáng thật tình. Trước khi rời đi bà khẻ hỏi :

- “Nếu không phiền, làm ơn xin nói rất thật lòng, số tuổi của tôi”.

Tr dan ba 2Câu trả lời : -”Khoảng băm hai thôi”

-”Không, tui đúng bốn mươi rồi đó”. Bà nói mà lòng vui quá cở.

Một lúc sau vào Mắc Đa Nô (McDonald) Cũng câu trên, bà hỏi một cô. Cổ thưa,

- “Tui đoán chừng hăm chín”. Bà hớn hở cười không che kín

- “Không, cô à, tui đã bốn mươi!” Bây giờ thì bà thật vui tươi

Ghé lại nhà thuốc tây trên phố. Đến ngay quầy hàng, bà hỏi đố khi trả tiền mua lọ kẹo the. Câu hỏi làm nóng rực người nghe Người dược sĩ nín khe một lúc rồi thưa :

- “Tui nghĩ bà ba chục”. Bà đáp ngay, sáng rực mắt môi :

-”Ồ, cám ơn, tui bốn chục rồi”

Xong ra đứng trạm chờ xe buýt, cạnh ông già, bà hỏi y chang câu hỏi trước giờ.
Ông già thưa:

Ong gia cuoi- “Tui mắt đã mờ, năm mươi tám, càng chờ càng giảm. Mặc dù lúc trẻ tui bảo đảm có biệt tài đoán tuổi đàn bà. Tuổi cở nào tui đoán cũng ra, đơn giản lắm nhưng mà… hơi ngặt : Bà phải để cho tay tui đặt đúng nơi bà đang mặc xú cheng. Chỉ khi nào làm đúng vậy nheng, Tui sẽ đoán tuổi bà ngay chóc”.

Đường phố vắng, ngồi im một lúc, Bà kia càng nổi óc tò mò, bèn vọt lời :

- “Kệ mẹ, tui cho nè, ông cứ việc mò đi nhé”

Ông già kia từ từ nhẹ nhẹ … cho tay vào đúng thế, bóp xoa, từ từ. Mần tới lui một ít phút sau, Bà kia hỏi:

- “Nào, tui mấy tuổi ?”

Ông kia nắn nắn thêm lần cuối. Rồi rút tay ra nói :

-”Thưa bà, theo như tôi khảo nghiệm, chắc là hôm nay tuổi bà bốn chục!”

Tr Ba gia 2Quá đổi ngạc nhiên và khâm phục, Bà hỏi :

-”Sao đoán được ? Hay ghê !” .Ông thưa rằng :

-”Bà phải chịu thề, Không mắng chửi tui thì mới nói”

Bà dịu dàng:

- “Tui thề, cứ nói” Ông không còn nghĩ ngợi, ậm ờ :

-”Hồi sáng này trong Mắc Đa Nô, tui đứng… sau lưng bà… lúc đó”…!!!

Yên Huỳnh post

Filed under: Văn Hóa Văn Nghệ Tagged: TG quanh ta, Văn nghệ

Prev123View as Single Page
Tin nổi bật trong ngày
Tin mới nhất

Register

Newsletter

Email this story
If you really want to disable all recommended stories, click on OK button. After that, you will be redirect to your options page.