Ông ấy khóc xong thì nói chỗ tôi có chị L làm ở chi nhánh Hải Phòng, chị ấy quê ở Ninh Bình nên khi chi nhánh Ninh Bình mở ra thì chị ấy xin chuyển về chi nhánh của tôi cho gần nhà. Sáu tháng đầu thì chị ấy rất chăm chỉ đi sớm về muộn công việc hoàn thành rất chu đáo, tôi rất hài lòng thế mà chẳng hiểu sao sau đó thì chị ấy thường xuyên đi làm muộn, nhiều lần vắng mặt không lý do. Tôi thấy rất là bực mình vì thói vô kỷ luật, tôi mới gọi lên nói cho một trận là: em vô kỷ luật thế ảnh hưởng đến công việc của toàn cơ quan, chị ấy không nói gì chỉ khóc. Thế rồi mấy hôm sau thì mọi người báo tin là chị ấy đang nằm viện, bị ung thư. Tôi đến thăm chị ấy vừa khóc vừa nói: anh không biết chứ Maritime là một phần của cuộc đời em, em gắn bó và rất yêu công việc, không bao giờ em cố ý để ảnh hưởng đến công việc và cơ quan, chỉ vì em có bệnh nhưng muốn giấu mọi người, hôm nọ anh gọi em lên mắng em như vậy em thấy đúng, nhưng em chỉ biết khóc. Thế rồi sau đó hai ngày thì chị ấy mất. Tôi thấy tôi đã phạm một sai lầm lớn nhất trong cuộc đời, tôi đã mắng một người bệnh tật sắp chết, mà không tìm hiểu kỹ đầu đuôi xem hoàn cảnh người ta thế nào để giúp đỡ.
Nghiên cứu về khoa học huyền bí, tâm linh, ufo, chính trị, tôn giáo